Khiến cho con đường dỗ dành bạn gái giờ đây trở nên gian nan vô cùng. Bởi vì tránh né lựa chọn đúng đắn .
Ăn xong bát mì, trực tiếp khỏi quán. vẫn đợi em họ. Thằng bé còn rửa bát xong, đóng cửa, chắc sẽ mất hơn mười mấy phút.
, thấy Cảnh Trì cửa quán mì nhà , thấy xuất hiện, lập tức sải bước tới.
"Trước đây thời gian trung bình cô ăn mì là một tiếng, hôm nay ăn hơn hai tiếng?"
"Sao, trò chuyện với vui lắm ?"
gật đầu: " là chuyện khá vui, nên để ý thời gian lắm."
Lúc ăn cơm, em họ cứ mải mê kể drama dòng họ nhà chúng . đây ngoài trai thì mê nhất là hóng drama.
Dì dượng là "điệp viên tình báo" chuyên nghiệp cấp mười về mảng buôn chuyện, nên ngay cả em họ cũng nhiều chuyện bát quái trong gia tộc, thằng bé mấy hứng thú, nhưng vì thích nên cứ kể cho lúc ăn cơm.
Drama thật sự quá nhiều, mà cũng quá "khủng", khiến một bữa ăn kéo dài hơn hai tiếng đồng hồ.
Thấy gật đầu, Cảnh Trì mím môi, trông vẻ vui lắm, nhưng mà bình thường cũng vẻ mặt , cũng khác biệt là mấy.
Anh hỏi: "Vậy tối nay cô còn định qua quán ăn cơm ?"
gật đầu. Hết cách , còn hết đống drama, thậm chí em họ còn cố ý "thả câu", cốt là để đến ủng hộ nhiều hơn. Thế nên tối đành đến quán mì của thằng bé ăn để hít hà drama.
Sắc mặt Cảnh Trì càng lạnh hơn. chỉ cho rằng sợ mất , một khách hàng "VIP". Thế nên vỗ n.g.ự.c cam đoan.
"Anh yên tâm , quán mì chú mở ngon rẻ, vẫn là lựa chọn hàng đầu trong lòng , qua quán đối diện chẳng qua là để tìm cái mới lạ thôi…"
"Mới lạ?"
Cảnh Trì bỗng nhiên ngắt lời , vẻ mặt như .
"Là mì mới lạ? Hay là mới lạ?"
hiểu lắm lời của . Khi đang định hỏi , Cảnh Trì mở miệng hỏi: "Cơ bụng sờ thích ?"
"Cũng ."
Hồi nhỏ và em họ đánh , khỏe bằng nó nên dùng "chiêu bẩn", cấu véo loạn xạ nó, cũng từng sờ cơ bụng vài , cảm giác cũng khá . quên là theo đuổi Cảnh Trì.
Thế nên vội vàng mở miệng : " yên tâm, cơ bụng em tuyệt đối dễ sờ bằng của !"
Cảnh Trì nhếch môi: "Cũng khó cho cô đấy, còn chịu khó so sánh hộ ."
"Không thế thì còn gì nữa!"
vỗ vỗ ngực, khóe mắt liếc căn nhà trong khu dân cư của , bắt đầu dò hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ai-them-ghen-chu/chuong-3.html.]
"Hôm nay quán mì ăn bình thường, một chú cũng bận rộn xoay sở , qua nhà xem phim , gần đây tìm một bộ phim kinh dị lắm đó."
Từ nhỏ gan , thích xem đủ loại phim kinh dị, nhiều bạn bè khi xem cùng đều sợ hãi la hét om sòm. Nếu xem cùng Cảnh Trì, chắc chắn cũng sẽ sợ hãi, sẽ chui lòng .
Sau đó… hê hê hê.
"Cô thu nước dãi ."
Cảnh Trì bỗng nhiên mở miệng, cắt ngang ảo tưởng của , chớp chớp mắt , cam tâm hỏi thêm một câu: "Thật sự đến ? Bộ phim kinh dị đó lắm đó."
Anh lắc đầu, vẫn lạnh lùng: "Không ."
Nói xong, trực tiếp đầu thẳng quán mì của , chút lưu luyến.
Còn cái thằng em họ ngốc nghếch của . Lúc dọn dẹp xong cửa hàng, đóng cửa quán, sải bước chạy về phía . Vừa rướn cổ :
"Xem phim kinh dị hả? Đi , em qua nhà chị xem cùng, nhưng cho em tắm nhờ ở nhà chị …"
Lời thốt , bước chân của Cảnh Trì ở đằng xa bỗng nhiên khựng .
hề để ý đến hành động nhỏ của . chỉ gật đầu, với em họ: "Được, ở nhà còn ít đồ ăn vặt và bia, lúc đó thể ăn xem."
Ngay lúc dứt câu, Cảnh Trì nãy còn định rời , lập tức bước gần. Anh mím môi, vẫn là vẻ mặt lạnh nhạt đó.
"Cô định cho đến nhà cô xem phim kinh dị? Còn uống bia với nữa?"
Đây là sở thích nho nhỏ của . Chỉ xem phim kinh dị thôi thì chán, hơn nữa uống bia cũng say, ăn uống xem phim, rõ ràng sẽ thoải mái hơn nhiều.
Thế nên gật đầu: " , vấn đề gì ?"
Không là ảo giác của . luôn cảm thấy khi xong câu của sắc mặt Cảnh Trì càng lạnh hơn.
đợi kỹ. Cảnh Trì liền ném một câu "Tùy cô" trực tiếp rời .
Anh quá nhanh. vốn đuổi theo, nhưng sợ đeo bám quá chặt sẽ khiến chán ghét.
Dù mạng , theo đuổi thì cần co dãn. Thế nên kiềm chế xung động trong lòng, gọi em họ đang bên cạnh, cùng lên lầu về nhà xem phim kinh dị.
Em định tắm . Nó ôm quần áo mang theo nhà vệ sinh dành cho khách, còn thì ở phòng khách chuẩn đồ ăn vặt, bia, và tìm một bộ phim kinh dị để xem. kịp tìm , chuông cửa bỗng nhiên reo lên.
qua mở cửa, liền thấy Cảnh Trì cửa nhà , tay còn xách một bát mì.
"Đây là món mới bố nghiên cứu, ông cô là khách quen, thế nào cũng để cô ưu tiên nếm thử ."
Anh mím môi, miễn cưỡng : " đến, là ông cứ bắt đến."
Chú Cảnh quả thực vẫn luôn đối xử với , mỗi nghiên cứu món mới, cũng nhất định mời là đầu tiên nếm thử, thế nên hề cảm thấy lời của gì bất thường.