Ác Mộng Mùa Hè Năm 18 - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-12-01 03:28:13
Lượt xem: 24
luôn mơ về mùa hè đầu tiên khi tròn mười tám tuổi, mùa hè của năm thi đại học.
Có , kỳ thi đại học là một cơn ác mộng dai dẳng thể xua tan.
Cho dù bạn đỗ đại học, thậm chí nghiệp nhiều năm, , thì vẫn sẽ mơ thấy những chuyện xảy trong kỳ thi .
Chỉ là, điều thường mơ thấy những ngày bài thi, mà là cảnh tượng của ngày tra điểm.
Trong mơ, cúi đầu, căng thẳng nhập báo danh máy tính, bên cạnh là một cái xác chặt đến còn nguyên vẹn.
Cái xác đầu, vì cái đầu c.h.é.m xuống bằng rìu ném sang một bên.
Cái đầu với đôi mắt trợn trừng thể khép , vẫn ngừng lải nhải chuyện với .
Cái đầu : Thế nào, thi thế nào ?
sốt ruột đáp: Đừng ồn, điểm sắp hiện .
Sau đó, hồi hộp trang điểm thi bật lên màn hình.
Ngữ văn 126, Toán 135, tiếng Anh…
Tổng điểm là 606.
Cái đầu đất bĩu môi, : “Không tệ, đấy.”
, mỉm với cái đầu đó, nâng nó lên, khẽ hôn một cái và : “Chị cuối cùng cũng sắp đại học . Còn em, e là sẽ ở đây mãi mãi.”
Cái đầu cũng . Nó : “Vậy vị thủ khoa tương lai ơi, tiếp theo chị định xử lý cái xác của em thế nào? Làm để phát hiện?”
“Câm miệng!”
“Xử lý xác của em và giải một bài toán, cái nào khó hơn? Chị đấy, chỉ cần sai một bước là sai hết.”
Cái đầu còn dây thanh quản vẫn phát âm thanh khiến điên lên.
“Yên tâm, chị đảm bảo sẽ ai tìm em.”
cái đầu , siết chặt con d.a.o lọc xương trong tay, thêm lời nào.
“Vậy thì, chúc chị may mắn… chị yêu của em.”
Cái đầu đất thì thầm.
tỉnh khỏi cơn ác mộng, bên ngoài bắt đầu mưa nhẹ.
Mùa hè sắp đến .
Vì giấc mơ đó, tâm trí trôi về đầu hè mười lăm năm .
“Vũ Nhụy, kỳ thi đại học năm nay, con sẽ thi em gái con.”
đặt cây bút xuống, ngẩng đầu gương mặt kế, thể tin nổi.
Bà ngẩng cằm, giọng chút ý định bàn bạc nào.
“Thế… thế con thì ạ?” khẽ hỏi.
“Em con sẽ thi danh nghĩa của con.”
“Tất nhiên, con năng lực học của em đấy. Năm thể cho con học một năm.”
Bà một cách bình thản, như thể đó chỉ là chuyện thường ngày.
“Đây… đây là gian lận mà.”
“Con cần lo. Mẹ bỏ tiền mua chuộc giám thị . Con chỉ cần cầm giấy báo dự thi của em con thi là .
Hơn nữa, con với em cũng giống . Đến ngày thi, trang điểm cho hai đứa một chút, chẳng ai .”
Bỏ tiền mua chuộc giám thị?
Số tiền ba để … là để bà dùng để phung phí thế ?
Một góc tập đề trong tay bóp đến nhăn .
“Như chẳng ? Như thế thì hai chị em các con đều đại học.”
cúi đầu, gì.
“Sao? Không ? Ba con mất , một nuôi hai đứa chẳng hề dễ dàng. Làm ơn báo đáp. Không nghĩ cho em con thì cũng nên nghĩ cho chứ? Sau tiền học đại học của con, chẳng cũng do lo ?”
“Đó là… tiền của ba .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ac-mong-mua-he-nam-18/chuong-1.html.]
“Bốp!”
Mẹ kế tát một cái.
“Mẹ gì đây?”
Bà trừng mắt , ánh mắt bỗng lóe lên sự hung tợn như dã thú.
“Đã gì!” bà gằn giọng.
“Không… cãi .”
ôm má, mắt và mặt cùng lúc nóng rực.
“Nếu năm đó mày chạy theo gã đàn ông khác, thì đến nỗi đẻ đứa vô giáo d.ụ.c như mày.”
“Loại như mày, cho dù đỗ đại học thì chứ?”
Bà hừ lạnh một tiếng.
“Tao mày chạy khỏi cái nhà . Vậy thì hãy thi cho em mày thật . Thi , năm tao sẽ cho mày học .”
“Không tao, học đại học gì, đừng hòng mơ! Hiểu ?”
“Đây là tao đang cho mày cơ hội, ơn tao, ?”
Bà đưa ngón tay , đập mạnh xuống bàn .
“Nghe rõ ?”
“Nghe… ạ.”
“Đừng cúi đầu nữa, ngẩng lên cho tao!”
ngẩng đầu, thấy mặt kế cuối cùng cũng hiện một nụ .
Đó là một gương mặt đáng ghét đến mức chỉ xé nát nó.
“Ánh mắt đó là ?”
Mẹ kế bỗng trừng , gương mặt đỏ bừng và méo mó, như một con quỷ xoa sắp nhào tới xé thành từng mảnh!
“Xin đừng đ.á.n.h con!”
hét lên, mà cảnh vật xung quanh lập tức xoay chuyển như trời đất đảo lộn.
Khuôn mặt hung dữ của kế nhanh chóng trở nên già nua.
Ánh mắt từng nuốt chửng giờ trở nên đờ đẫn.
Tóc bạc mọc lên từ hai bên thái dương, lan nhanh bộ mái tóc.
nhận thoát khỏi ký ức đáng sợ đó.
Mười lăm năm trôi qua.
Người đàn bà đó… giờ còn đ.á.n.h nổi nữa.
Lúc , bà chính là bà lão đang cửa sổ chằm chằm lên chỗ .
cúi xuống qua cửa sổ, thấy bóng dáng bà gầy gò, đáng thương.
Bà đến .
Lại đến để theo dõi .
Bao lâu nhỉ? Không kể ngày đêm, mưa nắng, bà cứ kiên trì bám riết như để theo dõi .
Chỉ để tìm bằng chứng rằng g.i.ế.c con gái bà.
Tiếc là… bà sẽ bao giờ tìm .
Xét cho cùng, ngoài bà , chẳng ai tin con gái bà c.h.ế.t tay cả.
Nghĩ tới đây, mặt cũng hiện lên một nụ .
nhớ đến lời cái đầu của em gái trong giấc mơ.
Nó : “Chị , nhớ xử lý phần thịt nhé, thì trời nóng thế , thịt sẽ hôi đấy.”
“May mà cơ thể em nhỏ, thịt cũng nhiều, xử lý chắc… quá khó .”