A MÃN - 6

Cập nhật lúc: 2025-12-05 13:30:49
Lượt xem: 128

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong các buổi yến tiệc trong cung, và tân nương A Mãn như keo như sơn, tình ý trong mắt cách nào ngăn nổi.

 

Chẳng A Mãn đây học thuật ngự phu gì mà ghê gớm như

 

7

 

Những lời đồn truyền đến tai , thậm chí còn phu nhân các đại thần đích tới thăm, hỏi bí quyết “ngự phu”.

 

Khi đang bận rộn ở quán chè của , các vị phu nhân hỏi tới, mặt đỏ bừng, ngơ ngác lắc đầu, chỉ hỏi ngự phu là gì?

 

Thấy nghi hoặc trong mắt giống giả vờ, các nàng cũng hỏi thêm.

 

Ta tặng cho bọn họ một đống món chè mới nghiên cứu, khi hàn huyên vài câu thì đúng lúc gặp Thẩm Minh Nghiêu tan triều trở về.

 

Thấy đến, vội vàng bưng bánh ngó sen mật quế và sữa hấp ngọt mới chế , chạy đến mặt .

 

Thẩm Minh Nghiêu khẽ nhíu mày, nhưng cuối cùng vẫn ngoan ngoãn nuốt hết bát chè đút cho.

 

Ta chớp mắt , sáng rực hỏi: 

 

“Thẩm Minh Nghiêu, ngon ?”

 

Theo bản năng gọi tên , mới sực phản ứng , thấy bao phu nhân đang đó, mím môi thì thầm: 

 

“Đại hoàng t.ử điện hạ.”

 

Giữa chân mày Thẩm Minh Nghiêu khẽ động: 

 

“Gọi là phu quân.”

 

Ta mím môi, giọng uất nghẹn gọi: 

 

“Phu quân, hai món , món nào ngon hơn?”

 

“Đều ngon. Bánh đường thì nhạt nhưng dễ ăn, còn sữa hấp thì ngọt, nhưng thể thêm …” 

 

Ánh mắt Thẩm Minh Nghiêu dừng cây quế phía lưng , khóe môi khẽ cong, 

 

“Nếu thêm một chút hương quế, sẽ càng tuyệt hơn.”

 

“Gợi ý quá! Ta ngay món sữa hấp vị quế!” 

 

Ta vui mừng định lao tức thì, nhưng Thẩm Minh Nghiêu giữ .

 

Giọng như mang một loại ma lực khiến bình tĩnh, dịu dàng

 

“Ngày mai. Ngày mai nghỉ ngơi, cùng nàng .”

 

“Được ! Ngày mai chúng ăn lẩu đồng, ?” 

 

Ta vui mừng ngước , chỉ thấy sảng khoái gật đầu.

 

Thấy và Thẩm Minh Nghiêu dính lấy , các vị phu nhân đều mắt , lượt cáo lui.

 

Hai ngày , những lời đồn về tình cảm nồng nàn giữa và Thẩm Minh Nghiêu bay khắp kinh thành.

 

Thẩm Minh Nghiêu ngày nào cũng xử lý việc lớn, cuối tháng càng nhiều phủ bàn chuyện trọng yếu. 

 

Ta chẳng quan tâm mấy chuyện đó, chỉ để ý những việc thích .

 

Người trong phủ đều ăn món chè , tham vọng của dần nảy nở, mở một quán chè thật sự.

 

Ta ý định với nha của , nàng bảo:

 

“Vương phi, nay đại diện cho hoàng gia. Nếu mở quán chè, chỉ Đại hoàng t.ử thể chấp nhận, e rằng ngay cả bệ hạ cũng thể chấp nhận.”

 

“Dù thể diện hoàng thất là quan trọng nhất.” 

 

Nàng nhỏ, giọng hạ thấp xuống.

 

Ta bĩu môi, hỏi ngược :

 

“Mở quán chè mất mặt ? Ta tự dùng tay nghề kiếm danh tiếng mà.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/a-man-rpvg/6.html.]

Trong lòng đè nặng chuyện , nên biểu hiện của dễ lộ ngoài. 

 

Khi Thẩm Minh Nghiêu thở dài bảy tám chỉ trong một ngày, cuối cùng chịu nổi hỏi

 

“A Mãn chuyện gì với ?”

 

Nghe , lắc đầu, nhưng gảy gảy bát cơm mặt, trông chẳng chút hứng ăn nào cả.

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

Thẩm Minh Nghiêu đặt đũa xuống, thảnh thơi , :

 

“Rõ ràng trong lòng nàng chuyện. Ta , bất kể chuyện gì, nàng cũng thể với mà, đúng ?”

 

“Nếu nàng , bữa tối cũng ăn nữa.” 

 

Trong mắt Thẩm Minh Nghiêu đầy vẻ cố chấp.

 

“Đừng mà, .” 

 

Ta nhỏ giọng tiếp: 

 

“Ta mở một quán chè trong kinh thành, quy mô thể lớn… nhưng nó gần nhà một chút.”

 

Nghe xong, Thẩm Minh Nghiêu gần như cần suy nghĩ, liền hỏi ngược :

 

“Vậy thì gì mà ? Ngày mai bảo quản gia thuê một cửa tiệm, tìm thợ mộc với thợ hồ sửa sang .”

 

“A Mãn, nàng nghĩ tên cho quán chè ?” 

 

Thẩm Minh Nghiêu hỏi .

 

Ta hỏi đến ngẩn , ngốc nghếch nghĩ một lúc lâu. 

 

phản ứng kịp, gần như bật dậy, mừng rỡ :

 

“Thẩm Minh Nghiêu, đồng ý thật ?”

 

“Tại đồng ý? Chẳng lẽ phu quân nàng là cổ hủ đến thế?”

 

Thẩm Minh Nghiêu nâng tay, múc cho một thìa canh cá đặt mặt.

 

Ta ngoan ngoãn uống hết, nhỏ giọng lẩm bẩm:

 

“Không … mà là hoàng gia các quy củ nhiều lắm. Ta sợ mất mặt, hoàng thất mất mặt.”

 

“Sợ gì chứ? Bên cạnh nàng lúc nào cũng .”

 

Thẩm Minh Nghiêu bóp nhẹ má .

 

Đèn trong sân rực rỡ, ánh lửa chiếu lên khiến đôi mắt Thẩm Minh Nghiêu càng thêm kiên nghị quyến rũ. 

 

Ta nhịn bằng đôi mắt sáng như .

 

Thẩm Minh Nghiêu nâng đôi mắt kiêu ngạo của lên, mạnh mẽ hỏi :

 

“A Mãn như thế gì?”

 

Ta đầy ý , chống cằm, đến mức chẳng chút giá trị:

 

“Ta đang phu quân đó. Sao tuấn mỹ phi phàm như thế chứ!”

 

Người mắt , cũng

 

Chúng lặng lẽ ngắm thật lâu.

 

Cuối cùng, Thẩm Minh Nghiêu khẽ hé đôi môi mỏng, giọng ấm như ngọc:

 

“A Mãn của cũng là dung mạo như ngọc, mày như núi xa, đôi mắt như nước, khiến si mê dứt.”

 

Mặt đỏ bừng, trừng một cái đầy tức giận.

 

Ngày tháng của chúng tuy bình lặng, nhưng trong sự bình lặng , cảm nhận trái tim chúng ngày càng kề sát hơn.

 

Ta gọi , định vài câu tình cảm chẳng mấy giá trị, nhưng môi bàn tay Thẩm Minh Nghiêu chặn .

 

Loading...