A MÃN - 19

Cập nhật lúc: 2025-12-05 13:38:14
Lượt xem: 135

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi tối, mặc đồ ma ma rời khỏi T.ử Cấm Thành, đúng lúc dẫn binh mã cung.

 

Ta dám ngẩng đầu, chỉ tăng tốc bước .

 

Người đó gọi , giọng quen thuộc đến đau lòng:

 

“Đứng , ngươi là ma ma ở cung nào mà định xuất cung?”

 

Là Thẩm Minh Nghiêu. 

 

Ta dám ngước mắt, cúi đầu thật thấp, buột miệng dối:

 

“Ta là trong cung Thái hoàng thái hậu, phụng mệnh ngoài thỉnh thần y cung.”

 

“Ồ? Thái y trong cung chữa , còn mời y sư bên ngoài ? Vậy cứ .”

 

Thẩm Minh Nghiêu hờ hững .

 

Ta một , nhưng thể, thể ảnh hưởng đến .

 

Thành bại phân định, ngôi hoàng đế vốn dĩ thuộc về , để chịu bao năm gió rét ở phương Bắc.

 

Ta đầu, rời khỏi T.ử Cấm Thành.

 

Ta cũng , chỉ rời nơi giam cầm càng xa càng .

 

Ta rời thành, về phía Nam, đến Kim Lăng, nơi gió thuận mưa hòa, và định cư ở đó.

 

Không lâu , tân hoàng Thẩm Minh Nghiêu đăng cơ, dân chúng đều ủng hộ.

 

Không ai Thẩm Minh Nghiêu thể đoạt vị dễ dàng như thế.

 

, ngôi vị vốn thuộc về .

 

27

 

Tân hoàng đăng cơ, chẳng hề ý định mở rộng hậu cung. 

 

Lời của đám ngự sử , ngay cả võ tướng vốn cứng đầu cũng , triều đình nắm gọn trong tay, cần thông qua thông gia để giữ vững long vị.

 

Bách tính cũng lấy lạ, bên cạnh tân hoàng hề nữ nhân, thế nhưng một vị công chúa mười mấy tuổi. 

 

Công chúa là do ai sinh

 

Lẽ nào là của tiền hoàng hậu? 

 

tiền hoàng hậu chẳng c.h.ế.t ?

 

Nói chứ, – vị tiền hoàng hậu , cũng thấy tò mò.

 

Lẽ nào Thẩm Minh Nghiêu coi Tuế An như con ruột của ?

 

Không đúng lắm.

 

Mọi trong thiên hạ đều sốt ruột vì chuyện hậu tự của hoàng đế, chỉ là chẳng vội chút nào, còn coi công chúa như con trai mà nuôi.

 

Bất kể là trị quốc binh thư, thứ gì cũng dạy cho đứa nhỏ của .

 

Trên triều, ngự sử sắc bén chất vấn ngay mặt bá quan: 

 

“Chẳng lẽ bệ hạ noi theo cách của Võ Tắc Thiên, lập công chúa nữ đế ?”

 

Thẩm Minh Nghiêu thì thái độ cứ như thể thương lượng: 

 

“Chuyện thì ?”

 

Lời buông , văn thần và gián quan tức đến nỗi đồng loạt dâng tấu: 

 

“Việc trái với tổ chế!”

 

Thẩm Minh Nghiêu hành sự luôn phần khác , nhưng bách tính vô cùng kính yêu. 

 

Dưới sự cai trị của , dân chúng an cư lạc nghiệp, còn chiến loạn.

 

28

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/a-man-rpvg/19.html.]

 

Đương nhiên chỉ tiền triều, mà cả Bắc địa, Oa Lạt đều đưa công chúa đến hòa

 

Thậm chí, sứ thần cùng các công chúa tới triều kiến cũng cung, họ còn tỏ ý thiện với đứa con gái duy nhất của Thẩm Minh Nghiêu.

 

Tiểu công chúa kiêu ngạo rằng thích, nàng thể mẫu của

 

Thế là sứ thần và công chúa đến hòa đành về nước, đều tiểu công chúa ngông nghênh khó chiều.

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

Ta thì nghĩ, Tuế An vốn hiểu lễ nghĩa mà?

 

29

 

Xuân đông đến, quán chè của ở Kim Lăng ăn phát đạt, trở thành nữ thương nhân nổi tiếng khắp mười dặm tám làng. 

 

Tiệm mở danh tiếng lớn đến mức từ nơi khác cũng tìm đến mua, mỗi ngày cửa hàng đều xếp hàng dài dằng dặc.

 

Có một hôm, trong cung phái tới, tiểu công chúa ăn chè.

 

Quán chè nổi tiếng nhất cả nước là quán của , liền phái hai vị sư phụ tay nghề cao trong tiệm cung. 

 

Tiểu công chúa ăn vui, thưởng cho hai vị sư phụ ít vàng bạc.

 

Nghe hai khen tiểu công chúa lên tận mây xanh, liền

 

“Lẽ nào lời đồn đều là giả?”

 

“Biết đấy? Tiểu công chúa trông đáng yêu vô kể, giọng thì ngọt như mật, còn khen tay nghề của chúng ! Chẳng chút kiểu cách nào cả.” 

 

Hai vị sư phụ .

 

Hả? Vậy thì vị công chúa chắc chắn thể là Tuế An .

 

Chẳng lẽ Thẩm Minh Nghiêu ở Bắc địa sinh con với khác? 

 

Không thì lấy một vị công chúa?

 

Bất chợt, hiểu nghĩ đến đứa trẻ c.h.ế.t trong vương phủ năm .

 

Nếu … con của giờ cũng lớn chừng .

 

30

 

Đêm trừ tịch năm , phố xá náo nhiệt khác thường, hàng vạn chiếc hoa đăng rực rỡ treo dọc hai bên đường, chiếu sáng cả con phố. 

 

Tứ phía vang lên tiếng rao bán, đèn hoa, mặt nạ, trang sức… thứ gì cũng , đủ loại muôn màu.

 

Ta đang định đến quán giúp một tay, vì tối nay khách đông, đủ, dùng xong bữa tối là tính cửa hàng.

 

Quán chè Tiểu Mãn ở vị trí nhất, đến nơi băng qua nửa con phố. 

 

Ta ngắm hoa đăng xung quanh, đến mức mắt rời nổi.

 

Ta nghĩ thầm, đợi tối về, nhất định mua một chiếc. 

 

Đèn cá chép quá, mà đèn hoa sen cũng , thật mua hết cả.

 

Đang nghĩ ngợi, một tiểu cô nương bất chợt đ.â.m thẳng

 

Nàng thấp hơn một đoạn lớn, chỉ cao đến n.g.ự.c

 

Khuôn mặt nàng trắng mịn tinh xảo, hiểu khiến cảm giác quen thuộc.

 

Có vẻ đau, nàng lên giọng ấm ức kêu: 

 

“Ai thế! Ai dám đụng—”

 

ngay giây tiếp theo, ánh mắt nàng chạm , trong khoảnh khắc , nỗi nhớ nhung trong đôi mắt nàng như tràn khỏi bờ mi.

 

Gia đinh phía nàng lập tức đuổi , nhưng nàng bước tới ôm chặt lấy , giọng ngọt như mật gọi :

 

“Mẫu ! Con cuối cùng cũng gặp !”

 

“Hả? Cô nương, đừng nhận bừa, thể đứa con lớn đến thế .” 

 

Loading...