50 Tuổi, Chồng Tôi Yêu Nữ Thi Sĩ - 5

Cập nhật lúc: 2025-10-19 04:59:15
Lượt xem: 485

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

09

 

Có lẽ họ ngờ rằng thật sự sẽ đồng ý như .

 

Con trai tức giận đến mất kiểm soát, lập tức gọi điện cho công ty chuyển nhà.

 

Sắc mặt con dâu thì vô cùng khó coi.

 

ôm cái bụng bầu bốn tháng, trừng mắt , giọng mang theo sự đe dọa:

 

“Mẹ, cần con trai, ngay cả cháu nội cũng cần luôn ?”

 

“Con với Hạo Nhiên chuyển về căn nhà cũ cũng , nhưng nỡ lòng nào để đứa trẻ chịu khổ theo bọn con ?”

 

bật , chỉ tay về phía lưng cô — nơi Đổng Văn Quân và Ôn Uẩn đang .

 

“Không con vẫn chê là bà nội trợ vô dụng, còn cho rằng cô Ôn Uẩn mới là hiểu , dịu dàng ?”

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

“Giờ thì nhường chỗ cho cô đấy. Sau con và Hạo Nhiên thể gọi cô là ‘’.”

 

“Không nhà, xe, sinh con, ở cữ, chăm con — tất cả đều thể nhờ ‘ mới’ của các con giúp đỡ.”

 

Mặt con dâu tái mét, chuyển sang đỏ bừng vì giận, cô chỉ tay thẳng mặt , c.h.ử.i om sòm:

 

“Bảo bố và Hạo Nhiên đều ưa ! Với cái tính điều như , ai mà thích cho nổi!”

 

“Có giỏi thì cứ ở căn biệt thự lớn đó, ôm tiền của mà sống một đến già !”

 

“Từ nay về , bà nội thật sự của con sẽ là cô Ôn Uẩn, chứ là bà Chu Minh Phương!”

 

10

 

Con trai và con dâu dọn trong đêm.

 

cũng về căn nhà cũ một chuyến.

 

Ban đầu định thu dọn ít đồ đạc mang theo.

 

khi kéo chiếc vali , sững .

 

Chiếc vali đó hơn mười năm dùng, từ lâu hỏng, ngay cả dây kéo cũng mở .

 

sang bên cạnh — chồng đến mấy chiếc vali lớn nhỏ, đều là hàng hiệu, cái nào cũng lau chùi sạch sẽ, chỉ để đảm bảo mỗi khi ông công tác thể mang dùng ngay.

 

Nghĩ đến cảnh mỗi ngày dậy từ tờ mờ sáng chợ sỉ, tối muộn chạy siêu thị tranh hàng giảm giá, bóp chặt từng đồng tiền trong kẽ răng để dành mua cho ông vali hàng hiệu, trong lòng dâng lên một nỗi oán hận khôn nguôi.

 

rút chiếc vali lớn nhất, bắt đầu thu dọn hành lý.

 

khi mở tủ quần áo, c.h.ế.t lặng nữa.

 

Trong tủ quần áo của phòng ngủ chính, hơn một nửa là đồ của chồng — vest, sơ mi, đồ thường ngày, đồ thể thao…

 

Còn phần của , chỉ chiếm một góc nhỏ đáng thương.

 

Treo ở đó là vài chiếc áo phông đàn ông giặt đến bạc màu, cùng mấy chiếc quần thể thao rẻ tiền mua online đến hai chục tệ.

 

sụp xuống nền nhà lạnh buốt, ôm mặt nức nở.

 

Cuối cùng, chiếc vali cỡ lớn bằng một chiếc vali nhỏ.

 

chỉ mang theo trang sức vàng bạc của hồi môn mà năm xưa bà ngoại để .

 

còn mang theo cả tiền dưỡng già mà dành dụm suốt bao năm, cùng với mấy trăm gram vàng tích góp cho những đứa cháu trai, cháu gái chào đời.

 

Chiếc vali nhỏ bé , thậm chí còn lấp đầy!

 

Khi bước khỏi nhà, chạm mặt chồng và con trai — họ từ nhà hàng trở về.

 

Thấy xách vali trong tay, con trai bật khẩy, lẩm bẩm một câu:

 

“Lớn tuổi mà còn bắt chước giới trẻ, bày trò ‘bỏ nhà ’!”

 

Chồng cau mày, vẻ mặt mất kiên nhẫn:

 

“Chu Minh Phương, bà thật nhỏ nhen, ích kỷ đến mức ? Nhất định phá nát cái nhà mới thấy hài lòng ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/50-tuoi-chong-toi-yeu-nu-thi-si/5.html.]

 

, với Ôn Uẩn chỉ là ‘tri kỷ tâm hồn’. Lần quyết định nghỉ hưu sớm, cùng cô du lịch tự lái, chỉ là tìm một bạn đồng hành hợp ý. Cô tìm cảm hứng sáng tác, còn thành giấc mơ du ngoạn thế giới thuở thanh xuân.”

 

“Bà thể giống như đây, ở nhà, yên giữ mái ấm ?”

 

“Minh Phương, nếu bà ngoan ngoãn lời, hứa, đợi và Ôn Uẩn vòng quanh thế giới trở về, chúng vẫn là vợ chồng.”

 

ngẩng đầu lên, trong mắt bỏ sót ánh oán độc và ghen tị của Ôn Uẩn, cũng như niềm tự tin mù quáng gương mặt của Đổng Văn Quân.

 

kéo vali, từng bước tiến thẳng đến mặt họ.

 

‘Bốp!’ — một cái tát giáng xuống mặt Ôn Uẩn.

 

‘Bốp!’ — thêm một cái nữa, nảy lửa mặt chồng .

 

Nhìn ánh mắt kinh ngạc dám tin của ông , bật .

 

“Đổng Văn Quân, ông thật đúng là đồ cặn bã!”

 

“Ông lừa công cho nhà ông suốt ba mươi năm, như một con osin!”

 

“Giờ còn tiếp tục lừa , bắt hộ lý miễn phí cho ông thêm ba mươi năm nữa ?!”

 

“Ông lĩnh lương hưu, cùng nhân tình rong ruổi khắp thế giới, hưởng thụ tự do vui vẻ. Còn ở nhà, hầu hạ con dâu ở cữ, chăm cháu cho nhà ông.”

 

“Đến khi ông tiêu hết tiền hưu, chơi bời đến sinh bệnh, phủi tay về nhà, để chăm sóc ông — một lão già tàn tạ?!”

 

“Đổng Văn Quân, mơ giữa ban ngày !”

 

11

 

Sau khi dọn biệt thự, đặt vali xuống lập tức trung tâm thương mại.

 

mua cho vài bộ quần áo mới, một bộ mỹ phẩm cao cấp.

 

Sau đó nhuộm một kiểu tóc thời thượng, móng tay thật .

 

Nằm trong tiệm massage chân, tận hưởng bàn tay của kỹ thuật viên trẻ tuổi, nhận cuộc gọi từ Đổng Văn Quân.

 

Đầu dây bên , giọng ông tức giận đến run lên:

 

“Chu Minh Phương! Hôm nay bà dám tiêu hơn tám vạn, suýt nữa quẹt cháy luôn thẻ của ! Bà định gì thế hả?!”

 

bình thản đáp:

 

“Làm gì ? Tất nhiên là tiêu tiền tài sản chung của vợ chồng .”

 

“Sao hả? Ông tiêu tám vạn rưỡi mua túi hàng hiệu cho Ôn Uẩn thì . Còn tiêu hơn tám vạn mua vài bộ quần áo, ít mỹ phẩm dưỡng da thì khiến ông xót ?”

 

Đổng Văn Quân giận dữ gào lên:

 

“Tài sản chung cái gì mà tài sản chung! Tiền trong nhà đều là kiếm ! Bao nhiêu năm nay bà ? Có lĩnh đồng lương nào ?!”

 

Nếu là đây, những lời , lẽ sẽ đau lòng, sẽ , cãi ầm ĩ với ông .

 

bây giờ, chỉ bình tĩnh, thong thả hỏi ông một câu:

 

“Đổng Văn Quân, cần in bộ kê những khoản tiền ông tiêu cho Ôn Uẩn, gửi thẳng đến lãnh đạo Ủy ban Kỷ luật ?”

 

Đầu dây bên bỗng vang lên tiếng thở gấp của Đổng Văn Quân.

 

Một lúc , cuối cùng cũng thấy giọng ông , mang theo sự cầu xin:

 

“Minh Phương, vợ chồng với từng năm, nể tình nghĩa . đang thủ tục nghỉ hưu, bà thể đừng gây chuyện lúc ?”

 

bật khẽ:

 

“Được thôi, thì ông cho một bản ‘thỏa thuận tặng tài sản tự nguyện’. Tiền trong thẻ lương của ông, cùng khoản tiền hưu và quỹ tích lũy chia một nửa!”

 

Đổng Văn Quân thở dồn dập, giọng bắt đầu mất kiểm soát:

 

“Chu Minh Phương! Bà đừng quá đáng quá!”

 

dập tắt nụ , giọng lạnh như băng:

 

“Đổng Văn Quân, đang xin ông, mà là đang thông báo cho ông . Nếu khi tan sở hôm nay, bản thỏa thuận tự nguyện đó trong tay , thì sáng mai — chúng gặp ở Ủy ban Kỷ luật!”

Loading...