3000 Vô Địch: Đại Sư Tỷ Nổi Điên Rồi! - 7

Cập nhật lúc: 2025-10-23 07:49:38
Lượt xem: 97

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

19.

 

Phía đông, nam, tây của đại lục đều tiếp giáp với biển cả, chỉ riêng phương bắc là vùng đất hư vô.

 

Nói là hư vô, nhưng thực chất giống như một vách núi dựng .

 

Đứng nơi mép vực, mắt còn lối , phía xa là vô tận, vực sâu thấy đáy, hoặc cũng thể … nó vốn hề đáy.

 

Trắng xóa một mảng, tựa như trống bỏ quên của thế giới.

 

Nhiều tu sĩ gọi nơi là Vực Hư Vô, cũng gọi là Vực Vô Bạch.

 

Tất nhiên, thiếu kẻ sợ chec từng liều mạng nhảy xuống, lẽ thám hiểm xem đó tiên cảnh, tiên khí, tiên đan, tiên thảo thần thú gì .

 

từng ai .

 

“Ma nữ! Đứng !”

 

Vừa mới dừng chân bao lâu, đám lão già phía đuổi kịp.

 

Mười bảy lão già cùng một trăm bảy mươi tử truyền các môn phái lập trận vây công.

 

Thiên Càn hét lớn:

 

“Thiên La Địa Trận! Khởi!”

 

Lập tức, một cơn cuồng phong nổi lên từ lòng đất, gào thét dữ dội.

Gió quất khiến đạo bào vốn kiếm khí xé rách bay phần phật tơi tả.

 

Vạt áo của gió cuốn tung, gần như che kín tầm mắt.

 

“Chec tiệt, Lưu Kim! Mau mở kết giới !” Phong Việt gào lên.

 

Nếu lúc nãy Thiên Càn đ.á.n.h vỡ xương thần, trọng thương đến mức hấp hối, khi rút d.a.o đ.â.m chec .

 

Đáng ghét thật.

 

Ta chec ở đây chứ!

Không còn cách nào khác…

 

Ta hét lên:

 

“Đại sư tỷ! Nhảy xuống Vực Hư Vô !”

 

“Hả? Gì cơ?!” Đại sư tỷ đầy nghi hoặc, nhưng hề do dự, lập tức ném Phong Việt xuống Vực Hư Vô.

 

Sau đó, kéo lấy vạt áo , nhảy theo cùng!

 

Phía Vực Hư Vô, đều sững sờ, lập tức náo loạn:

 

“Ma nữ nhảy xuống Vực Hư Vô thì đây?”

 

“Vực Hư Vô… là nơi đó mà?!”

 

“Trưởng lão, chúng gì đây?!”

 

“Cả Lưu Tiểu Kim cũng nhảy ! Giờ tính ?! Thiên Càn Trưởng lão, ngươi mau chứ!”

 

Cuồng phong gào thét, còn rõ những lời la ó phía nữa.

 

Chỉ còn vang vọng tiếng gào thét điên cuồng của tên sâu chec tiệt đang rơi tự do phía :

 

“Đồ chim chec bầm ! Ngươi cố ý hại ! Mau mở kết giới ! Ông đây sắp chec !!!”

 

Hắn đoán đúng, quả thực… chỉnh chec đấy.

 

Không ngờ, ngay cả đại sư tỷ cũng bắt đầu chịu nổi nữa .

 

Ta liếc thấy hai gò má nàng bắt đầu nứt nẻ, mà nàng vẫn mím chặt môi, nhẫn nhịn kêu đau.

 

Quả nhiên… Đại sư tỷ chính là hùng giữa – tiên – ma!

 

Ta khẽ động tâm niệm, ngửa đầu ngược tiên chú, mở kết giới của Phượng Hoàng Thần Đảo.

 

Trong khoảnh khắc, ánh kim bừng sáng, khí lạnh thấu xương ập tới.

 

20.

 

Phượng Hoàng Thần Đảo ẩn bên Vực Hư Vô, tạo thành từ năm hòn đảo nhỏ hợp . Trên mỗi hòn đảo đều trồng đầy cây ngô đồng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/3000-vo-dich-dai-su-ty-noi-dien-roi/7.html.]

Đại sư tỷ quan sát một hồi, thốt lên:

 

“Cây ngô đồng mỗi đảo mang hình thái khác .”

 

Ta giải thích:

 

“Hòn đảo phía Bắc là đảo mùa xuân, đảo thứ hai phía Tây là mùa hạ, kế tiếp là mùa thu, mùa đông.”

 

Đại sư tỷ bước về phía hòn đảo trung tâm, chau mày :

 

“Cây ngô đồng ở đây nở hoa đào, hoa đào, hoa lê… còn cả nguyệt quý và mẫu đơn?! Trên cây còn kết quả lê, táo tàu, hồng… nữa là ?”

 

Phong Việt chỉ sang hòn đảo thứ hai, :

 

“Ngô đồng xanh vốn nở hoa mùa hạ, sắc hoa thường vàng nhạt, nhỏ nhắn, thường tụ thành cụm ngọn cây.

 

Tộc Phượng Hoàng tính khí chán, ngắm mãi một loại hoa thấy nhạt nhẽo, nên dùng pháp thuật ghép đủ loại hoa quả lên đảo trung tâm .”

 

Bỗng đại sư tỷ dừng bước một gốc ngô đồng trĩu quả cam, xoay lưng với và con sâu chec tiệt , giọng lạnh như băng:

 

“Tại các hiểu rõ về Phượng Hoàng Thần Đảo ẩn thế đến ?”

 

21.

 

Phong Việt lập tức giơ tay lên, đáp nhanh:

“Ta từng thấy ghi chép về nơi trong cổ thư ở Tàng Kinh Các của tộc Thanh Long.”

 

Ta nhe răng giễu:

“Ồ hô hô~ Tàng Kinh Các của lũ sâu nhà các ngươi mà cũng sưu tầm chuyện liên quan đến Phượng Hoàng Thần Đảo cơ đấy~”

 

“Lưu Tiểu Kim!”

 

Đại sư tỷ quát khẽ một tiếng, đôi mày cong như trăng non nhíu :

 

“Rốt cuộc là chuyện gì ?”

 

Ta rụt cổ , chớp chớp mắt hai cái, định lơ cho qua chuyện.

 

Phong Việt thích gây sự, xem náo nhiệt còn sợ đủ lớn, liền ngay:

 

“Sở cô nương, con chim chec tiệt tên là Lưu Kim đấy.”

 

Hắn cố ý giấu giếm.

 

Hắn cho đại sư tỷ , chính là của Phượng Hoàng Thần Tộc.

 

22.

 

Đại sư tỷ :

 

“Thành thật thì khoan hồng, chống đối thì nghiêm trị.”

 

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

Thế là nàng niệm một pháp quyết, trói Phong Việt gốc ngô đồng.

 

Ta thì dẫn Thần Các, ngoan ngoãn quỳ xuống đất, ấm ức mà khai hết, giọng điệu đáng thương thành khẩn:

 

“Đại sư tỷ, thật vốn chỉ là một nhân vật nhỏ bé trong Phượng Hoàng Thần Tộc. Vì bất đắc dĩ mới xuống phàm gian, cải trang thành tử của Thanh Vân Tông.”

 

Đại sư tỷ vốn dễ mềm lòng, nhưng chúng cùng trải qua bao chuyện sinh tử.

 

Dù là tảng đá, cũng mềm đôi chút.

 

Ta tiếp tục kể, giọng run rẩy:

 

“Một ngàn năm , các lão tổ độ kiếp của chư tiên tông vì cướp Phượng Hoàng thần huyết để vượt qua lôi kiếp, đồ sát bộ Phượng Hoàng Thần Đảo.

Cha dùng chính m.á.u thần tâm trận, giấu trong một gốc ngô đồng, mới giúp thoát khỏi truy sát của bọn họ…”

 

Nói đến đây, lòng chua xót dâng trào, bật nức nở.

 

Đại sư tỷ vẫn im lặng, cúi đầu đang nghĩ gì. Một lúc lâu , nàng mới ngẩng lên hỏi:

 

“Vì từng về chuyện ?”

 

Ta lau nước mắt, đáp:

 

“Chuyện một ngàn năm , dĩ nhiên đại sư tỷ .”

 

Nàng :

 

“Ta sống một ngàn một trăm năm , chỉ là trăm năm gần đây mới gia nhập Thanh Vân Tông mà thôi.”

Loading...