3000 Vô Địch: Đại Sư Tỷ Nổi Điên Rồi! - 6
Cập nhật lúc: 2025-10-23 07:48:40
Lượt xem: 109
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ta nén , kịp rút kiếm thì mười lăm lão già khác cũng đồng loạt lao lên.
Chỉ còn một lão râu bạc yên, vai đậu một con hạc tiên.
Ta kịp kỹ thì kiếm khí của đám lão già và các tử tu vi cao phủ đầu tới, đến nỗi chẳng đỡ nổi một chiêu.
Không “ đỡ nổi”.
Mà là mỗi khi một lão nào đó c.h.é.m xuống, cảm giác như cả cái đầu sét đánh, trong đầu “oành” một tiếng, còn tiếng nước b.ắ.n tung toé.
Bị hai chiêu là sấp như con cá mòi cán qua.
Chúng nó kéo vây đại sư tỷ.
Dù đại sư tỷ hấp thu linh lực kỳ lân, nhưng bên là mười bảy lão quái vật tiên tôn + mấy chục tử cứng cựa, ngay cả lão già vai đậu hạc cũng vung tiên khí trận.
Dù đại sư tỷ chống vài chục chiêu, cuối cùng cũng ép thế hạ phong.
Bọn chúng chuẩn dàn trận tổng công, định bắt sống luôn cả hai bọn , thì đột nhiên —
“Rống—————!!”
Một tiếng rồng ngâm rung động cả núi Kinh Tước!
Mây mù thổi tan gần nửa.
Phong Việt đến .
Con sâu đó tu vi thì đáng gì, nhưng sân thì bày trò khác gì mấy lão tiên sống trăm tuổi.
Phong Việt hạ xuống, chắn mặt và đại sư tỷ, hình thon gầy, giọng hùng hồn chính nghĩa:
“Chư vị tiền bối lấy đông h.i.ế.p yếu, gọi là hành xử của quân tử?”
“Xì!” –Thiên Càn Tiên Tôn lật kiếm, kiếm khí vù vù:
“Đừng ở đây đạo đức giả!”
Thanh Long tộc cũng kéo đến lưng Phong Việt, tộc trưởng tức đến đỏ mặt, mắng ầm lên:
“Phong Việt! Ngươi là nghiệt chủng! Từ hôm nay trục xuất khỏi Thanh Long tộc!”
Phong Việt chẳng thèm liếc cái nào, vẫn thẳng tắp, cao giọng:
“Nếu hôm nay các bắt Sở cô nương đây, thì bước qua xác !”
…
Không ngờ nghĩa khí , đuổi khỏi tộc cũng chẳng chùn bước.
Ta thầm nghĩ: Dù sắp vặt lông kiếm tiền từ nữa, nhưng ít cũng nên đ.á.n.h giá một chút.
“Ầm——!!”
Thiên Càn vung tay áo, một luồng cuồng phong khủng khiếp ập tới, Phong Việt đỡ nổi, đ.á.n.h bay, lộ nguyên hình rồng, rơi phịch xuống đất, bất tỉnh nhân sự.
Ta:
“???”
May mà đám tiên tôn chen ngang rối loạn thế trận, đại sư tỷ liền thi triển “Thiên Lý Quyết”, một tay túm , một tay túm Phong Việt, nhấc cổ cả hai lên chạy!
18.
Mười bảy vị tiên tôn cùng tử tiên tông phía truy sát dứt.
Còn ba chúng , thể chạy chứ?
Ta đưa tay lau vệt m.á.u bên khóe môi, trong lòng cam tâm, buồn .
Chẳng lẽ chec t.h.ả.m thế ?
Có lẽ con khi sắp chec, não tự nhiên sinh mấy ý nghĩ vớ vẩn, bỗng nghĩ lẽ ngày đó đại sư tỷ nổi điên tàn sát môn phái, nên khuyên nàng nhịn một chút.
Đợi đến lúc đủ mạnh để treo ngược lũ già lên đánh, hãy tay cũng muộn.
mà… nhớ đến chuyện xưa.
Nghe năm đó, đại sư tỷ phái ép giặt đạo bào cũ cho tông suốt trăm năm, rửa bô đêm cũng trăm năm.
Mỗi ngày phi kiếm gánh nước, nấu cơm, hầu hạ cả môn phái.
Tu chân giả phần lớn đều bế cốc, chẳng ăn uống gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/3000-vo-dich-dai-su-ty-noi-dien-roi/6.html.]
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Chỉ Thanh Vân Tông rác rưởi của bọn , chỉ ăn mà còn rượu thịt đầy bàn.
Thế nên đại sư tỷ mắng bọn họ là “đám tửu bao phàm phu.”
Ta chợt nhớ ngày hôm , ngày đại sư tỷ thật sự phát điên.
Sáng sớm đang theo sư tôn học kiếm pháp mới, thì nhị sư , ngũ sư , và nhị bách ngũ sư vây quanh , ha hả:
“Sư , nào! So chiêu chút xem luyện !”
Bọn họ xong còn xúm “kiểm tra”, miệng rượu, mùi hôi.
Lúc đó, đại sư tỷ mặt lạnh như băng ngang qua lưng , tay xách sáu cái bô đêm, mỗi tay ba cái.
Đám sư trong tông nghiện rượu, mà môn phái nghèo rớt mồng tơi, chẳng đan d.ư.ợ.c như mấy đại môn khác, nên bọn họ điên rồ đến mức ăn cả phân linh điệp, bảo là thể “tăng tu vi”.
Cái mùi … thật sự thối đến mức thần tiên cũng ngất.
Ta suýt ngạt chec, linh hồn như sắp bay khỏi xác.
Lúc đó để ý ở , còn lẩm bẩm trách:
“Ai thế , sáng sớm mà ăn phân hả?”
Đám sư xong đồng loạt , cùng về phía .
Nhị bách ngũ sư càng sợ chec, bịt mũi, cau :
“Đại sư tỷ, tỷ ăn cứt hả? Thối chec , tránh xa giùm cái!”
Ngay cả sư tôn cũng nín thở, nhẹ giọng :
“A Nguyệt, ngươi tắm rửa .”
Đại sư tỷ lặng thinh, xách bô qua, bóng lưng cô độc, chẳng ai thêm.
Mới hai bước, sư tôn “từ bi chỉ dạy”:
“Sau bớt ăn những thứ đó , dơ bẩn bám , khó mà tu hành cho tinh khiết.”
Ngay khoảnh khắc đó, đại sư tỷ điên thật .
Nàng giec sư tôn, tàn sát cả môn phái Thanh Vân Tông.
Chỉ chừa .
Vì chỉ … nhạo chuyện nàng ăn phân.
Nghĩ thì, nếu là đại sư tỷ, chắc ngay ngày đầu tiên cũng tay giec sạch .
Ta hỏi:
“Đại sư tỷ, chúng về Cốc Trọng Nhiên chứ?”
Đại sư tỷ giơ kiếm cản đòn tấn công phía , liếc mắt Phong Việt đang bất tỉnh:
“Không về.”
Lúc đó, tình thế căng như dây đàn, mấy lão già phía đang sắp đuổi tới nơi để bố trí pháp trận c.h.é.m giec. lúc , Phong Việt bỗng mở một bên mắt, khó nhọc :
“Sở cô nương… về phía Bắc… ngoài biên cảnh một hòn đảo thần, Phượng Hoàng thần đảo.”
Ta lập tức hét lên:
“Không !”
Đại sư tỷ sang hỏi:
“Vì ?”
Ta :
“Phong Việt đầu óc mơ hồ như thế, thể tin lời ?”
Phong Việt phun một ngụm m.á.u giữa trung, nghiến răng mắng :
“Lưu Kim, đồ chim chec toi, nếu còn tới Phượng Hoàng thần đảo, cả lũ chúng sẽ ch…”
Hắn đột nhiên chớp lóe biến mất trong thoáng chốc, như thể sắp xóa sổ khỏi thế giới, cố gắng nốt:
“…chec.”
Đại sư tỷ để ý đến cuộc cãi vã của chúng , dứt khoát quyết định:
“Đi Phượng Hoàng thần đảo.”