3000 Vô Địch: Đại Sư Tỷ Nổi Điên Rồi! - 4
Cập nhật lúc: 2025-10-23 07:46:41
Lượt xem: 125
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khoan … câu “bình thường” như thốt từ miệng đại sư tỷ ?
Chẳng lẽ nàng đoạt xá ?!
Tiểu sư lo nha.
“Vậy… đại sư tỷ, giờ chúng ?”
Đại sư tỷ đeo kiếm lưng, bóng dáng hiên ngang mà lạnh lùng:
“Lấy mạng đổi mạng. Dù chec, lão nương cũng c.h.é.m thêm vài lão già tiên tông đệm!”
Đấy mới đúng là đại sư tỷ !
Chỉ là nàng mới hai bước ngã quỵ.
Những ngày qua nàng cố gắng luyện kiếm dù còn thương, nay tức giận khí huyết nghịch loạn, linh mạch tắc nghẽn, liền ngất lịm.
Từ xa, thấy tiếng phi kiếm rít gió, vài luồng linh lực đang tiến gần.
Ta dám chậm trễ, cõng đại sư tỷ lưng, chạy thẳng xuống phàm giới.
12.
Ta đưa đại sư tỷ đến trú tạm ở một trấn nhỏ ven biên giới của một nước nhỏ yếu.
Ngay ngày đầu tiên, ba bốn tên tiểu lưu manh mới trúc cơ, lén lút thổi mê hương căn nhà rách nơi và đại sư tỷ tá túc.
Ta rút Miện Thiên Kiếm, một kiếm c.h.é.m bay đầu bọn chúng.
Căn nhà rách vốn là một ngôi miếu hoang.
Tượng thần mất từ bao đời nào chẳng rõ.
Chỉ còn bốn bức tường, một cánh cửa hỏng, một ô cửa sổ rách.
Mái nhà là do tự lợp, lượm rơm rạ về, lấy dây buộc tạm lên xà.
Mưa thì dột, gió thì lùa.
Gió mưa kéo dài mấy ngày, đại sư tỷ cũng hôn mê mấy ngày liền.
Ta nghĩ, dù thế nào cũng thể để đại sư tỷ ở đây nữa.
Sáng hôm , cõng đại sư tỷ khắp nơi tìm chỗ ở.
Lúc đó, một nam nhân dáng vẻ quý tộc chặn .
Trạc năm mươi tuổi, mặc áo gấm, đeo ngọc bội, là nhà của.
Hắn kể đám lưu manh đó hoành hành ở Đông Nhạc trấn lâu, dựa mấy luồng linh khí còn sót từ thời tu tiên trong tiên tông, ngang nhiên ức h.i.ế.p dân lành, cướp bóc, cưỡng đoạt, bao nhiêu chuyện ác.
Trấn từng mời tử tiên tông về dẹp loạn, nhưng đám ác bá ranh ma, chỉ cần phong thanh là trốn Cốc Trọng Nhiên, một nơi địa thế hiểm trở, thú dữ hoành hành, thường .
Đợi tử tiên tông , chúng về tác oai tác quái như cũ.
Mấy hôm , bọn chúng dòm ngó con gái mới đến tuổi cập kê của , vợ ngày ngày sưng mắt, trong nhà như tang.
Sáng nay hàng xóm bảo đám ác bá giec, mừng phát điên.
Hắn thì thào với :
“Ân nhân, mời ghé Lý phủ dùng bữa hãy trốn tiếp, tiện thể gửi chút lộ phí…”
Ta nhướn mày:
“Trốn gì?”
Hắn ngập ngừng, mắt quanh:
“Người giec bọn chúng … quan huyện sẽ đến bắt đấy!”
Ta hừ lạnh một tiếng, thèm đáp.
Hắn theo thêm vài bước, trừng mắt lạnh như băng, lập tức cụp đuôi đầu.
Chưa bao lâu, đường phố bắt đầu dán đầy cáo thị truy nã, quả nhiên là tới bắt .
Ta thể tiếp tục cõng đại sư tỷ chạy loạn trong trấn, nên lập tức phi kiếm, ẩn trong Cốc Trọng Nhiên.
13.
Xung quanh là những loại cây gọi nổi tên, thấp thì cũng cao ba trượng, cao thì lên đến mười trượng, tất cả đều rậm rạp um tùm, che kín cả ánh sáng ban ngày.
Hoa cỏ mọc um tùm, bụi gai cao đến tận eo, trong rừng thì ẩm ướt đến mức như nấu qua, ánh sáng u ám, ngột ngạt.
Chỉ một điều giống như Lý viên ngoại từng : đường cõng đại sư tỷ đây, gặp ít linh thảo linh chi, nhưng một con mãnh thú cũng thấy bóng dáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/3000-vo-dich-dai-su-ty-noi-dien-roi/4.html.]
Ngược , mấy tiểu linh thú thì nhiều, cứ ríu rít chạy tới cọ ống quần .
Ta đá văng từng đứa.
Ta quyết định ẩn cư chỗ mà giữ mạng thôi.
Vừa mới xong căn nhà tạm, thương thế của đại sư tỷ chuyển nặng.
Không còn cách nào khác.
Ta dùng tay luyện hóa nội đan kỳ lân, cho đại sư tỷ uống.
Chân khí nghẽn trong cơ thể nàng suốt mấy ngày rốt cuộc cũng tuần trở , tự do vận hành khắp linh mạch.
Đại sư tỷ từ từ mở mắt.
Trong đôi mắt phượng phản chiếu rõ ràng hình bóng đang cúi quan tâm nàng.
Ta toe toét, để lộ cả hàm răng trắng bóng:
“Thế nào , đại sư tỷ? Có tiểu sư mê đến thần hồn điên đảo nào~”
Đại sư tỷ thẳng đơ bậc thềm gỗ dựng, bằng ánh mắt lạnh như băng:
“Con nó, nội đan kỳ lân mà sớm đưa ?! Để lão nương khổ sở bao lâu nay hả?!”
Nàng càng càng giận:
“Đợi lão nương khỏe , lão nương xẻ ngươi một cho hả giận!”
Vậy là và đại sư tỷ ẩn cư trong Cốc Trọng Nhiên ba năm trời.
Ba năm , vặt sạch linh thảo linh chi trong cốc.
Hai con hổ hoa sống ở sơn động bên cạnh cũng thiết với , con nào con nấy đều ngoan ngoãn cho cưỡi chạy quanh cốc, so với con kỳ lân vênh váo năm nào, thì điều hơn nhiều lắm.
Vui quá, tiện tay thưởng cho hai con vài viên linh đan.
Không ngờ ngày hôm chúng nó… phi thăng luôn!
Trước khi , còn cõng dạo thêm hai vòng, mà đúng là chân thành từ tận đáy lòng.
Ta bĩu môi.
Hừ, tiểu sư còn đang co ro ở Nguyên Anh kỳ đây .
Hai các ngươi bay mất , ghen tị lắm hả?
14.
Lại ẩn thêm vài tháng nữa.
Đại sư tỷ bảo: “Không thể cứ trốn mãi thế .”
Cứ trốn như cả đời, cũng chẳng thể thắng nổi mấy lão tiên tông .
Ta hỏi:
“Vậy giờ gì?”
Dù , tiểu sư , chuyện lớn chuyện nhỏ đều đại sư tỷ hết mà~
Đại sư tỷ chằm chằm thanh Phá Vân Kiếm trong tay, kiếm vốn chỉ một vết nứt, mà ba năm nàng khổ luyện, giờ nứt thêm mấy đường, qua gần như sắp gãy.
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Nàng :
“Phải đến tiên cảnh. Ta tìm một thanh binh khí bậc tiên đem về.”
Theo nàng , bản nàng mạnh như , nếu vẫn thua đám lão già , chắc chắn là tại cây kiếm quá rác rưởi.
Thế là nàng đem Phá Vân Kiếm chôn bậc thềm.
Ta một hồi, hóa đại sư tỷ cũng thật sự thích cây kiếm lắm.
“Đi thôi!” đại sư tỷ hô một tiếng, liền bước lên Miện Thiên Kiếm của .
Ta trừng mắt cây kiếm chec tiệt :
Cái đồ vô dụng!
Một chút linh lực cũng , thế mà thấy đại sư tỷ vận linh khí, rụt rè ngoan ngoãn đưa nàng bay lên.
Ta nghiến răng, uể oải đáp:
“Rồi, tới liền đây~”