3000 Vô Địch: Đại Sư Tỷ Nổi Điên Rồi! - 10
Cập nhật lúc: 2025-10-23 07:52:18
Lượt xem: 64
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
28.
Túc Hạc Tôn Giả đầu tiên đến thăm .
Ông ngoài chuông đồng, hỏi:
“Cô nương, chuyện hôm đó ngươi … là thật ? Đừng gạt lão già đấy.”
Ta lập tức bò sát mép chuông đồng, lớn tiếng thề thốt:
“Tôn giả! Nếu lời nửa câu dối trá, xin để những vị sư , sư , sư tôn và tộc nhân chec oan của vĩnh viễn siêu sinh!”
Lời thề như sấm vang, vang vọng mãi trong gian chật hẹp của chuông đồng.
Túc Hạc Tôn Giả khẽ gật đầu:
“Lời thề của cô nương nặng nề như , lão phu tin ngươi.”
“Tôn giả định gì?”
Nếu thể giúp đại sư tỷ một chút, dù chỉ để nàng đ.á.n.h ngang tay với bọn … cũng .
Túc Hạc Tôn Giả lắc đầu:
“Một lão phu thể đối đầu mười mấy vị tiên tôn liên thủ. Ta định đợi bọn họ kéo vây giec Sở Gian Nguyệt, sẽ thừa cơ thả ngươi .”
Ta còn kịp mở miệng, ông thêm:
“Ngươi cũng đừng mong sẽ tay giúp Sở Gian Nguyệt đối đầu với các tiên tôn. Chuyện đó… .”
Ta lặng một lúc, đó thấp giọng :
“…Như cũng tạ ơn tôn giả nhiều . Chỉ cần thể rời khỏi đây, sẽ tự tìm đại sư tỷ.”
Túc Hạc Tôn Giả chỉ “ừ” một tiếng, lưng bỏ .
29.
Ta nhốt trong chuông, co đất.
Bên trong chuông thấy trời đất, mặt trời mặt trăng, cũng chẳng phân biệt ngày đêm.
Không trôi qua bao lâu.
Chỉ cảm thấy… thật dài đằng đẵng.
Bỗng nhiên, Tiên Tông náo động hẳn lên, tiếng , tiếng ngự kiếm, tiếng bước chân… đủ loại âm thanh hỗn tạp vang lên.
Mơ hồ thấy tử bàn tán: Hóa còn đợi đám lão xuất phát bắt Đại sư tỷ, thì nàng mang theo một kẻ vướng víu, tay cầm Miện Thiên kiếm mà giec tới tận nơi .
30.
Một khắc , âm thanh đều biến mất.
Bốn phía lập tức rơi tĩnh lặng.
Lại qua thêm một lúc, bên ngoài chuông vang lên tiếng bước chân khẽ.
“Cô nương?”
Là Túc Hạc Tôn Giả!
Ta vội vàng bật dậy khỏi mặt đất, vui mừng gọi to:
“Tôn giả! Ta ở đây!”
“Lão phu lập tức thả ngươi .”
Không ngờ Túc Hạc Tôn Giả thật sự là ?
“Đa tạ tôn giả.”
Túc Hạc Tôn Giả vận chuyển linh lực, bên trong chuông từ bốc lên một luồng gió mạnh, đến mức tóc suýt thổi dựng .
Ta sức bám chặt mặt đất, đến mức các ngón tay sắp chuột rút, mới cuốn lên cùng với chuông đồng.
Một tia sáng lóe lên, cuối cùng cũng thấy trời và mặt trời.
“Cô nương mau !”
Túc Hạc Tôn Giả nghiến răng, đổ mồ hôi như tắm, m.á.u rỉ từ kẽ răng, cố gắng chống đỡ, dù trận cũng là do mười bảy vị tiên tôn hợp lực thiết lập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/3000-vo-dich-dai-su-ty-noi-dien-roi/10.html.]
“Dạ !”
Ta vội vàng chạy sang một bên.
“Keng—!”
Túc Hạc thu linh lực, thở hắt một dài.
Chuông đồng rơi mạnh xuống tháp, mặt sàn lập tức vỡ vụn thành bốn mảnh.
Tiếng “xoẹt” vang lên, tòa tháp sắp sụp!
Mà lúc chẳng khác gì một phế nhân tay tấc sắt, chỉ còn kêu lên:
“Tôn giả cứu mạng!”
Túc Hạc Tôn Giả lập tức túm lấy , bay khỏi Phiêu Miểu tháp, hạ xuống một ngôi làng nhỏ rõ tên.
Ta cúi cảm tạ:
“Hôm nay tôn giả cứu giúp, ngày nếu hậu bối thể báo đáp, nhất định tiếc xương máu.”
Nói xoay rời .
Túc Hạc Tôn Giả đưa tay cản :
“Cô nương định gì tiếp theo?”
Ta cũng giấu ông:
“Ta tìm Đại sư tỷ.”
Túc Hạc Tôn Giả thở dài:
“ ngươi lúc chẳng khác gì tự chui đầu chỗ chec.”
“ một đại sư tỷ cũng đối thủ của bọn họ. Nàng đến là để cứu , thể bỏ trốn như thế?”
Túc Hạc trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng :
“Nghe Phượng Hoàng thần huyết vô cùng cường đại, bá đạo vô song, ba ngàn pháp môn gì địch nổi. Cô nương… thử xem uy lực của huyết thần ?”
31.
Ta đau khổ lắc đầu.
Túc Hạc Tôn Giả hỏi:
“Cô nương, vì lắc đầu?”
Ta khẽ tự giễu:
“Không sợ tôn giả chê , phụ là tộc Phượng Hoàng, nhưng mẫu là phàm nhân.
Vì là kẻ dị loại trong tộc, sinh thể tu luyện, càng thể phát huy sức mạnh của Phượng Hoàng thần huyết.”
Nói đến đây, căm ghét sự tầm thường của bản , nước mắt kìm mà rơi xuống.
Túc Hạc Tôn Giả gật đầu, hỏi tiếp:
“Thì là . Vậy cô nương giao Phượng Hoàng thần huyết cho Sở cô nương, để nàng sử dụng uy lực ? Như thế, hai cần chịu cảnh truy sát thế ?”
Ta lắc đầu.
“Muốn lấy Phượng Hoàng thần huyết dùng đến Phượng Hoàng Tiên Trận đặc biệt.”
Ta mỉm cay đắng:
“Phượng Hoàng thần huyết một khi rời khỏi thể , sẽ chec ngay lập tức, hóa thành tro bụi.
Đại sư tỷ thương , thà chiến đấu đến chec chứ chịu để hy sinh.
Nàng còn , nếu dám giao Phượng Hoàng thần huyết cho nàng, thì cả đời nàng sẽ bao giờ tha thứ cho .”
Túc Hạc Tôn Giả khẽ gật đầu:
“Thì là .”
Rồi ông buồn bã :
“Đáng tiếc cho Sở cô nương, tư chất thông tuệ, căn cốt tuyệt hảo, hôm nay e là sẽ ngã xuống .”
Nghe đến đó, trong đầu bỗng hiện lên hình ảnh đại sư tỷ cầm Miện Thiên kiếm hóa thành tro tàn, ngay lập tức, lồng n.g.ự.c như xé toạc, đau đớn đến nghẹt thở.
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
“Không ! Ta đại sư tỷ chec!”
Ta nắm chặt lấy tay Túc Hạc Tôn Giả, run giọng :
“Tôn giả, nguyện trao Phượng Hoàng thần huyết cho ngươi, chỉ cần ngươi chịu phá lệ, cứu lấy đại sư tỷ của một mạng!”