24 Giờ Nguy Hiểm - Chương 3

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-09 16:49:11
Lượt xem: 1,151

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chủ kênh đá m.ô.n.g một cái, sợi xích sắt trong tay va chạm kêu leng keng. dậy thì đá đầu gối. Chỉ "bịch" một cái, khuỵu xuống. Đầu gối phòng gì đập mạnh xuống nền xi măng, cơn đau nhanh chóng lan khắp .

" dậy ? Cô xin phép dậy?"

Giọng lạnh lùng của vang lên từ phía lưng, khác hẳn lúc nãy, bây giờ mang theo sự tức giận rõ rệt.

chợt một suy đoán táo bạo, thà chủ kênh nuôi như "lợn", chi bằng trở thành "chủ nhân" của .

Trong ký ức, nhớ từng , cả đời chẳng học bao nhiêu, cha cũng là những nuôi lợn, kỹ năng duy nhất của là dựa việc nuôi lợn để bán kiếm tiền. Loài vật mà quen thuộc nhất chính là lợn, vì mới coi những chinh phục là lợn để nuôi dưỡng.

Với suy đoán , thử mở miệng: "Chủ nhân, bây giờ thể dậy ?"

Khi cái cổ cứng đờ của , một tiếng "rắc" giòn tan vang lên. Đây là đầu tiên thấy chủ kênh mãn nguyện, giống như một sự khẳng định, cũng là sự thỏa mãn.

Anh gật đầu, đưa tay đỡ dậy. Sau đó, khoác tay cánh tay , hai chúng cứ thế dẫm lên bùn lầy mà bước . Mưa phùn li ti tạt mặt , lớp trang điểm từ sáng biến thành những vệt đen theo nước mưa chảy xuống đất.

căng thẳng đến mức dám thở, trong đầu chỉ nghĩ để thoát khỏi nơi .

7.

Đi 590 bước, gặp Trân Trân. Cô nhốt một trong một "căn phòng" khác, gọi là phòng vì nó giống môi trường ở. Nơi đây cửa sổ đóng kín, bí bách một khe hở, nhưng giường, Trân Trân nép trong góc, quần áo bẩn thỉu tả tơi.

Nhìn thấy , đôi mắt vốn đờ đẫn của cô bỗng lóe lên tia sáng. Cơ thể cô cố gắng nhúc nhích về phía , nhưng sợi xích sắt phía giữ chặt tại chỗ, miệng phát tiếng "ứ ứ".

Hai chúng , nước mắt tuôn rơi lã chã. Dù đau khổ, nhưng kìm nén sự xúc động trong lòng, cố gắng bình tĩnh nhất thể, sang với chủ kênh phía lưng.

"Chủ nhân, thể chuyện với cô vài câu ? thể nhốt cùng cô ?"

Lời dứt, đồng tử của cô bạn giãn nở tối đa, cô thể tin , đầu lắc lư dữ dội sang hai bên.

Chủ kênh gật đầu hài lòng, khóa bên cạnh cô bạn . Để phần thưởng, xé băng dính miệng cô bạn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/24-gio-nguy-hiem/chuong-3.html.]

Ngay khoảnh khắc Trân Trân định mở miệng, lấy tay bịt miệng cô , ngừng lắc đầu. Sau khi thấy cô chớp mắt hiệu sẽ hợp tác, mới dậy cúi , những lời phối hợp và đưa mắt tiễn chủ kênh ngoài.

Sau khi xác nhận còn thấy tiếng bước chân của , mới đầu Trân Trân. Môi cô sưng tím, quần áo cũng xé rách, ngón tay thì mài đến rớm máu, những chiếc móng tay cẩn thận gãy nát tan tành.

"Cậu ? Tại gọi là chủ nhân, , cho tớ !"

"Anh đ.á.n.h ? Đau , thương xương ?"

Hai chúng gần như đồng thanh mở lời, hỏi han tình hình của đối phương. Trong thời gian tiếp theo, Trân Trân kể cho chuyện cô trải qua, mới mục đích thực sự của chủ kênh khi giữ chúng ở đây.

8.

Trong ký ức của Trân Trân, khi ngất , cô kéo một căn phòng tối đen. Cơn đau do cơ thể ma sát với mặt đất khiến cô tỉnh táo đôi chút, mơ hồ thấy chủ kênh đang chuyện với ai đó. Ngay khi cô sắp bất tỉnh, chủ kênh dội một chậu nước lạnh lên . Lúc đó, bất tỉnh và đang giường.

điều khiến Trân Trân kinh hãi hơn là bên cạnh một búp bê hình , đó dán một tấm ảnh. Con búp bê cũ, chỗ vá chỗ rách, thể thấy chủ kênh thường xuyên vuốt ve nó. Mà đối tượng mà chủ kênh chuyện chính là con búp bê đó.

Anh : "Em xem, thêm hai bạn đồng hành với em , em vui , em ghen, nhưng thể cứ sống mãi như thế , cũng một đứa con, em yên tâm, sẽ để đứa trẻ nhận em ."

Trân Trân xong, cả run rẩy, theo bản năng chạy ngoài. dậy, cô chủ kênh đá một cú ngã xuống đất, đó lao .

"Anh chạm !" hét lên, cắt ngang lời cô , tay lay động , an ủi thế nào.

"Cũng... hẳn."

Trân Trân ngừng một chút, tiếp tục : "Anh xé rách quần áo của tớ, tớ phản ứng đẩy , hai chúng tớ giằng co một lúc. Khi tớ định chạy thì đẩy tớ ngã đập đầu cạnh bàn, đó tớ chằm chằm, đó trói tớ ném đây."

thở phào nhẹ nhõm, ít nhất động tay, cũng thực sự gì Trân Trân.

Vậy rốt cuộc gì?

Có lẽ Trân Trân thấu suy nghĩ của , bàn tay lạnh buốt nắm chặt cổ tay , vẻ mặt kinh hoàng, giọng run rẩy: "A Nhiên, cho , đừng sợ." Cô : "Lúc đó hình như tớ thấy chôn một cái xác phụ nữ ở sân ."

 

Loading...