10 Năm Tình Cũ - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-11-25 12:20:36
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngắm một lúc tôi thôi lưu luyến, đưa tay chậm rãi kéo tấm rèm cửa lại và rời khỏi phòng làm việc vào lúc năm giờ chiều, như cách mà bất cứ ngày nào trong tuần vẫn diễn ra.

Phòng làm việc của tôi nằm trên lầu mười của một cao ốc giữa trung tâm thành phố. Đây là nơi tôi làm việc kể từ khi về nước với tấm bằng tiến sĩ ngành tâm lý học cách đây hai năm.

Cái ngành tôi đang theo đổi này vốn chưa nhận được sự quan tâm nhiều ở Việt Nam, tuy nhiên ở các nước phát triển thì đây lại là một ngành được coi trọng.

Do đó xu hướng du học ngành tâm lý học hiện đang tăng khá nhanh, đặc biệt với các bạn trẻ như tôi mong muốn được định cư và học tập tại các quốc gia hàng đầu thế giới như Anh, Úc, Mỹ, Canada… với cơ hội thăng tiến nghề nghiệp cực kỳ triển vọng. Cho nên đó cũng chính là lý do mà mẹ tôi muốn cho tôi rời đi năm đó… Vì nếu như ngày ấy tôi ở lại, có lẽ cuộc đời tôi đã không được như bây giờ.

..

Đối với tôi lúc này, công việc dường như là điều bận tâm duy nhất. Cách làm việc của tôi cũng khá độc lập, cầu toàn. Công việc phần lớn dựa vào nền tảng kiến thức mà tôi có được trong thời gian làm nghiên cứu sinh ở nước ngoài. Điều này khiến cho đồng nghiệp và khách hàng luôn thấy ở tôi một nguồn năng lượng dồi dào, một cá tính mạnh mẽ. Cũng bởi thế, họ có phần kiêng dè tôi.

Ba mươi ba tuổi, có sự nghiệp ở một độ tuổi không còn trẻ với người phụ nữ. Nhưng tôi chưa lập gia đình. Đó là lời mọi người hay nói về tôi trong những bữa tiệc khi bắt đầu câu chuyện. Họ hay chọc ghẹo, rồi nhiệt tình mai mối cho tôi.

Thế nhưng vì tôi đã trải qua. Đã niếm trải vị của đau là thế nào. Đã từng không khóc nhưng tim đau thắc như bị bóp nghẹn ra từng mãnh nên bây giờ đàn ông với tôi không còn bất cứ điểm nào thú vị để tôi khám phá.

Và tôi ngày hôm nay đã hài lòng với lựa chọn cô đơn.

.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/10-nam-tinh-cu/chuong-2.html.]

Sài Gòn những ngày nắng oi bức, mặt đường ủ nhiệt đến nóng bỏng cả người. Xung quanh đặc quánh mùi nhựa đường, tiếng ồn inh ỏi của nhiều động cơ.

Hết thảy như chỉ chực chờ để xộc thẳng vào khoang mũi của tôi.

Đã từng có lúc khi nhớ lại chuyện cũ, tôi đã dặn lòng mình sẽ không quay lại Sài Gòn khi quyết định ra nước ngoài học gần mười năm về trước. Nhưng rồi, duyên số khiến tôi phải xóa bỏ những dự tính của mình và quay lại với lời đề nghị cộng tác từ dự án hỗ trợ tâm lý cho những người phụ nữ không còn khả năng sinh con.

Với dự án này tôi vô thức tự dưng cảm thấy thật thích thú cho nên tôi quyết định quay về để hỗ trợ họ và tìm một cơ hội làm mới bản thân tại vùng đất cũ. Vùng đất mà với tôi, hạnh phúc nhiều nhưng cũng lắm đau thương.

Trên đường về nhà, giữa dòng xe tấp nập tôi bỗng khựng lại khi thấy một bóng người khá quen thuộc vừa lước qua.

Giây phút đó khiến tôi trở nên bối rối và loạng quạng tay lái đôi chút. Định thần lại, tôi lập tức quay xe rẽ ngang để đuổi theo dáng người mà tôi vừa trông thấy, không ngại chạy tắt vào những con hẻm nhỏ chưa từng một lần đi qua nhằm kịp đón đầu.

Đến ngã tư thứ năm, tôi thấy người mà mình đang đuổi theo đang dừng đèn đỏ cách tôi khoảng năm mét. Đang định vui mừng nhưng khi nhìn kỹ lại không phải là người mà tôi đang tìm kiếm. Đến tận lúc đó, tôi khá thấm mệt, mồ hôi trên người đỗ đầy sau lớp áo khoác áo nhưng bất chợt tôi không còn vội vã nửa mà chỉ bật cười vô thức vì trong con tim mình đang nhói lên đau đến khó thở.

Tôi tấp xe vào lề để không vì cảm xúc của mình mà ảnh hưởng mọi người, đưa tay kéo chiếc kính trên mắt xuống tôi chạm nhẹ vào má rồi gạc nhanh đi dòng lệ vô tri đang vừa rơi ướt mặt.

Tôi tự hỏi, tại sao tôi lại trở nên lúng túng như thế này và mục đích mình chạy theo người ta để làm gì khi mà vốn dĩ ngày đó người chọn cách buông tay rời đi chẳng phải là chính tôi.

Loading...